Họ - ước mong được no lòng. Họ - thầm mong cuộc sống sớm trở lại bình thường để tiếp tục mưu sinh.
Phía trước còn có gia đình và con dại. Ước mong ấy có gì lớn lao, to tát đâu. Vậy mà, sao cứ nghèn nghẹn không trôi. Day dứt, đau đáu không nguôi.
...Hôm nay, nhà mình đã được xây xong rồi đó. Ngoại gọi cho cô Hồng Thuý mà nghẹn ngào:
- Nếu lỡ Ngoại có ra đi thì thằng nhỏ cũng có chỗ nương náu rồi. Mấy bữa rày mừng quá mà mất ngủ cô à!
Đó là vào một buổi chiều muộn, lúc ấy trời cũng bắt đầu sập tối...
Liệu 2 đứa trẻ ấy sẽ như thế nào? Điều khiến các con lo lắng nhất là gì? Các con, liệu có mơ ước gì không?