Mẹ của em, người đàn bà không tỉnh táo ấy những ngày qua cũng theo Quý vào viện, bà biết mua cơm để đó cho Quý ăn khi đói rồi lang thang nơi này nơi kia...
Trong mỗi phần quà mùa xuân khó mà đong đếm hết những cung bậc cảm xúc. Đến rồi đi, để nụ cười ở lại. Đến rồi đi, mang theo về niềm hy vọng trong một ngày mùa xuân. Đến rồi đi, Gửi lại đó ngày tết cho người, giữ lại Tết trong lòng mình...
Má mất, chị em cô bàn bạc rồi đồng thuận – Sẽ dành tặng Má của mình, món quà mà bao người đã mong đợi - MỘT CÂY CẦU VỮNG CHẮC để người đi rồi người về trong bình an...