Quà nặng trĩu trên tay em. Em ôm khệ nệ, rồi em vác trên vai, cõng trên lưng...bằng rất nhiều cách, miễn sao em mang được quà về nhà.
Vui ơi là vui, thích ơi là thích! Em mở cái bánh trung thu ra, hít hà và vội giấu vào lớp áo dưới bụng vì cơn mưa bất chợt ập đến- em sợ cái bánh bị ướt ấy mà.
À, mà cái lồng đèn lung linh màu sắc nữa, em chưa biết cách chơi, nên mở ra rồi đội lên đầu- cười tít cả mắt.
Có người mẹ vừa giúp con nhận quà xong, ra đứng 1 góc, lật đật mở ra: Ồ, có áo lạnh mới - thế là mẹ mang luôn cho thằng con đứng bên cạnh. Ấm lắm con nhỉ! 2 mẹ con, cười tươi ơi là tươi!